Quốc Hội Việt Nam Phải Chịu Trách Nhiệm Trước Lịch Sử Nếu Cho Khai Thác Bauxite
Song Hoài
Lần đầu tiên trong hơn 60 năm hình thành cái gọi là quốc hội cộng sản Việt Nam, 496 dân biểu quốc hội Khóa 12 đang họp kỳ 5 tại Hà Nội từ ngày 20/5 đến 20/6 sẽ có cơ hội biện minh mình không phải là gia nô cho đảng trong vụ bauxite Tây Nguyên, không phải suy nghỉ, nói, và làm theo lệnh đảng nửa, mà quốc hội đích thị là cơ quan quyền lực cao nhất nước theo điều 83 hiến pháp nước cộng hòa xã nghỉa Việt Nam đã minh định.
Thật là hài hước nếu suy luận như trên vì từ 92-95% dân biểu quốc hội chính là đảng viên cộng sản Việt Nam. Nhìn trên báo điện tử trong nước đăng hình chụp các "dân biểu" ngồi hàng ghế đầu họp quốc hội là Nguyễn Tấn Dũng, Nguyễn Minh Triết, và Nông Đức Mạnh, tức là các xếp chúa của nội các, của nhà nước, và của đảng quỷ, hình chụp họ đang để tay vào cái nút, chuẩn bị bấm OK với tư thế hăng hái vote cho bauxite, rất là khẩn trương mau lên. Còn dân biểu Lê Hồng Anh, kiêm bộ trưởng bộ công an, kiêm ủy viên bộ chính trị, thì bận rộn nhất kỳ họp này, ngồi đây chỉ để làm vì, bởi vì còn phải suy nghỉ đối phó với dân biểu nào dám phản biện bauxite, cũng như cho vào sổ bìa đen cả hơn 2,000 trí thức và khoa học gia dám ký tên chống chống bauxite, phải bắt người nào trước, người nào sau, bắt nóng hay nguội đây... Vì họ chống bauxite tức là chống đảng. Không hiểu số phận dành cho trên 2,000 người ký vào bản kiến nghị do ba ông Nguyễn Huệ Chi, Phạm Toàn, Nguyễn Thế Hùng đại diện, đòi nhà nước ngưng khai thác bauxite sẽ như thế nào ? Có một lập luận cho rằng, những vị này thật can đảm, và vì nhiệt tình không muốn lưởi gươm Damocles treo trên đầu Tây Nguyên rớt xuống tàn sát cả miền trung làm thành chứng bệnh ung thư bauxite, nên hăng hái ký vào bản kiến nghị này, lại cho cả địa chỉ, số phone, email của mình nửa. Cũng có một lập luận khác cho rằng có thể đây là cái bẩy rập giăng ra để bắt trọn ổ những người dám chống đối, giống hệt như đảng đã rỉ tai tung tin kháng chiến rồi gài bẩy bắt những người trong nước ghi tên gia nhập "Mặt Trận" năm nào.
Trong các phiên họp, chủ tịch quốc hội Nguyễn Phú Trọng ngồi tuốt luốt phía trên chủ tọa các cuộc họp thì đang lo sốt vó sợ bị bay chức, vì đã tuyên bố láo lếu với cữ tri Hà Nội rằng "dự án khai thác bauxite dưới 600 triệu đô la, và hiện nay... chưa đâu vào đâu, nên không cần đưa ra trước quốc hội" Câu tuyên bố ấu trỉ này đã khiến cho một số các dân biểu cấp tiến như Dương Trung Quốc, Nguyễn Lân Dũng, Nguyễn Minh Thuyết có cơ hội phản pháo dữ dội làm cho Ủy ban an ninh quốc phòng quốc hội không còn cách nào khác hơn là phải đòi Nguyên Tấn Dũng phải nộp bản tường trình trong vòng một tuần. Điều này khiến cho đảng và nhà nước chẳng dấu nhẹm được, bèn phải đưa ra quốc hội một bản tường trình không chuẩn bị trước, và bị dân biểu Nguyễn Minh Thuyết cho là chỉ lo đối phó với công luận phản đối chứ không phải tường trình chi tiết cụ thể về bauxite".
Tổng hợp hàng trăm hàng trăm ý kiến phản biện bauxite, có thể tạm tóm tắt như sau:
1-Khai thác bauxite hiện nay chẳng những không có lời mà còn lổ vốn nửa, muốn có lời phải chừng ..15 năm nửa, vì giá nhôm đang xuống thấp, chi phí quá cao, không có nguồn điện, nguồn nước để lọc quặng. Lại còn phải làm 270 Km đường xe lửa tốn hết 3.1 tỷ đô la, tuyến xe lửa này chạy ngoằn ngoèo trên cao nguyên ra đến tận biển Phan Thiết chỉ với một mục đích duy nhất để chở bauxite thô...về Tàu. Không lẽ tàu chở bauxite về mẫu quốc, lúc trở qua không chở gì à? Chuyến trở lại, thì tàu hàng của mẩu quốc sẽ chất đầy nhưng thứ thượng vàng hạ cám rẻ như bèo mà quốc tế chê bỏ vì kém phẩm chất. Những thứ hàng hóa này sẽ tràn ngập thị trường Việt Nam qua cảng Phan Thiết, sẻ giết hàng hóa nội địa cho đến khi Việt Nam lệ thuộc hoàn toàn vào hàng hóa Trung cộng. Vô trách nhiệm như Bộ công thương còn tuyên bố khai thác bauxite "năm ăn năm thua" hay 50/50 tức là...làm đại đến đâu hay đến đó, lời lổ tính sau. Chưa thấy ai mà vô trách nhiệm và...ngu như vậy.
2- Giao cho công ty Chalieco Tàu cộng khai thác bau xite tức là giao cho... thầy chạy, vì kỷ thuật kém và ô nhiễm trầm trọng, nên Tàu cộng đã phải đóng cửa trên 100 mỏ bauxite tại mẫu quốc tĩnh Quãng Tây. Tương lai bùn đỏ tràn ngập Tây Nguyên, quả bom đỏ hàng trằm tỷ tấn sẽ đổ ập xuống các tỉnh thuộc Tây Nguyên, ô nhiễm nguồn nước là không tránh khỏi, không chỉ dân miền trung, mà cả các tỉnh phía nam thấp hơn như Đồng Nai cũng gánh chịu hậu quả khó lường.
3-Tây Nguyên là yếu huyệt của nước ta, dầu cho có lợi khi khai thác bất cứ loại khoáng sản hay loại nông nghiệp gì, cũng không thể để cho bất cứ một nước nào vào đây để dòm ngó và lập lực lượng đối kháng sau này. Tàu cộng là kẻ thù truyền kiếp của nước ta, không thể nào không đề phòng, lịch sử chống ngoại xâm của dân tộc ta đã trải qua kinh nghiệm của 7 cuộc xâm lăng từ phương bắc vào Việt Nam (đời Hán, Tống, Đường, Nguyên Mông, Minh, Thanh, và Trung cộng 1979), bọn chúng sẽ lợi dụng sự có mặt ở Tây Nguyên để vẽ bản đồ, rồi lập đạo quân thứ 5 (tức là kiều bào Trung cộng ở nước ngoài), hiện nay đã có những làng người Tàu ở Tây Nguyên, giặc đã vào đến tận cửa (Enemies at the gate).
4-Trước ngày họp quốc hội 20/5/2009, Chủ nhiệm văn phòng quốc hội, Trần Đình Đàn đã tuyên bố " Quốc hội hoàn toàn chấp thuận khai thác bauxite". Nhiều người tưởng tuyên bố này của quốc hội bắn tiếng để lấy lòng đảng, rằng mọi việc đã quyết định theo lệnh đảng, họp chỉ là hình thức. Thật ra đây là lời răn đe mạnh mẽ mà đảng qua quốc hội gửi đến các dân biểu không đồng thuận, rằng chớ nên trái ý đảng mà thiệt thân, hảy xem các vụ thủ tiêu, lột chức đối với những phần tử đối lập của Tổng cục 2 (bộ phận thanh trừng do đảng cộng sản lập riêng để diệt trừ mọi chống đối đảng) mà liệu hồn. Dự án bauxite thật ra là lớn nhất từ trước đến nay, cũng như bị chống đối dữ dội nhất từ trước đến nay, và làm đảng hiện nguyên hình là tay sai của Tàu cộng.
5-Tài nguyên là của quốc gia, chưa có điều kiện tốt khai thác thì vẫn còn đó, nếu nóng vội khai thác vô điều kiện, thì càng làm rỏ hơn đảng đang bị áp lực của Tàu cộng hoặc đã ăn hối lộ của nhà thầu nước ngoài, nếu mà hủy hợp đồng thì phải bồi thường thiệt hại rất lớn cho nhà thầu, cho nên đảng sẽ giả vờ nhượng bộ những người phản biện, và hứa khai thác trong sự kiểm soát mọi công đoạn tại một thí điểm Nhân Cơ trước. Bộ Tàu cộng chịu khai thác kiểu rùa bò như thế à?
6-Nhà cầm đồ cộng sản đã báo cáo nhà thầu Trung quốc trúng thầu bauxite với giá thầu thấp nhất gần 300 triệu đô la, thế mà ông Chủ tịch ủy ban khai thác bauxite Nhân Cơ tại Lâm Đồng nói là đảng biếu không cho Trung quốc chứ đâu có đấu thầu gì. Trên thế giới chưa có nước nào trống đánh xuôi kèn thổi ngược như ở Việt Nam hiện nay. Chẳng lẽ đàn em dám giỡn mặt với nhà binh à? Không sợ công an nửa đem đến gõ cửa dẫn đi hay sao? Có lẽ các dân biểu phản biện hay các nhà tranh đấu nên đòi đảng phải photocopy cái bản hợp đồng đã ký khai thác bauxite với Tàu cộng và đưa lên internet hoặc báo chí cho dân biết. Tàu cộng thì đã làm rùm beng việc trúng thầu bauxite này rồi, đảng mà...phản biện thì coi chừng cái chổ đội mũ. Nếu không có bản hợp đồng thì rõ ràng là biếu không cho Tàu cộng như các nhà báo ngoại quốc đã loan tin.
7- Việc công ty AlOA của Hoa Kỳ đột nhiên thôi không ký hợp đồng khai thác bauxite Dăk Nông cho thấy Mỹ đã biết việc khai thác bauxite đang bị dân chúng Việt Nam chống đối dữ quá, lạng quạng là tiêu luôn công ty vì không đủ bồi thường thiệt hại. AlOA đã rút lui vì có hai lý do: Một là AlOA biết hậu quả xấu của môi trường bauxite nếu khai thác trên vùng cao như Tây Nguyên, lúc đó thế nào đồng bào nạn nhân bauxite cũng sẻ thưa kiện một lúc hàng chục ngàn nạn nhân, còn hơn cả vụ chất độc da cam hàng ngàn lần, hai nửa là giá nhôm xuống thật thấp, kinh doanh không có lời, ngu sao mà khai thác. Còn nạn nhân bauxite Tàu cộng thì ai dám khiếu kiện một khi cộng đảng không bật đèn xanh như vụ chất độc da cam. Các nhà tranh đấu nên dựa vào điều 7 này mà khai thác thêm.
8- Ngưng không khai thác bauxite và kiên nhẫn chờ đợi một hai chục năm nửa, khi kỷ thuật khai thác khoáng sản và bảo vệ môi trường tốt hơn, lúc đó khai thác cũng chưa muộn, và các thế hệ tương lai sau bauxite sẽ biết tới "cuộc cách mạng bauxite" tại Việt Nam như một chiến thắng của tinh thần đoàn kết chống tội ác của tập đoàn cộng sản Trung-Việt.
Trong bài viết: "Đại biểu quốc hội hay đảng biểu quốc hội" đã đăng về cuộc bầu cử quốc hội Khoá 11 năm 2007, thì hầu hết dân biểu quốc hội Việt Nam là gia nô của đảng, đảng rềng rang cho phép cá nhân tự do ứng cử, có 283 người ghi tên ứng cử, cuối cùng mặt trận tổ quốc hay còn được gọi nôm na là mặt trận tổ kén đánh rớt hết chỉ còn có 30 người được... tự do ứng cử dân biểu đấu với 846 người của đảng đưa ra. Kết quả thì ai cũng biết trước là tất cả lãnh đạo đảng và bí thư tỉnh ủy (tức là quan đầu tỉnh) đều đậu dân biểu quốc hội, các xếp đã ngồi chung với đàn em để bàn bạc việc nước. Thông thường thì xếp bấm nút trước, và đàn em thì coi kết quả mà bấm theo, hể mà xếp ấn nút YES thì đàn em cũng YES, hể mà xếp NO thì đàn em cũng NO. Trong cuộc bầu cử độc diễn quốc hội này, các dân biểu đã trở thành "đảng biểu dân bầu" tức là đảng ra lệnh cho dân bầu cho đảng, hay gọi văn minh hơn một chút thì "quốc hội tức là đảng". Duy nhất ở các nước cộng sản thì đảng viên kiêm nhà nước, kiêm luôn quốc hội cho tiện việc lãnh đạo tất cả theo nguyên tắc "đảng lãnh đạo, nhà nước quãn lý, nhân dân làm chủ". Cho nên trông mong việc quốc hội phản biện bauxite thật khó như lên trời.
Trong khóa họp kỳ 5 này, đảng đang cho phép trình diễn dân chủ tại quốc hội để xả xú páp làn sóng chống đối bauxite, và giống hệt như yêu cầu cho tự do ứng cử dân biểu, ai cũng biết trước kết quả vụ bauxite mà quốc hội "đảng biểu dân bầu" này "cũng vẫn sẽ" OK cho khai thác bauxite với 03 khuyến cáo " a- Khai thác từ từ tại một thí điểm Nhân Cơ trước. b- Khai thác đến đâu, lấp bùn đỏ đến đó dưới sự kiểm soát của quốc hội. C- Hoàn thổ tức là trồng rừng lại trên vùng đã khai thác bauxite". Chúng ta hảy tưởng tượng Tàu cộng có chịu đợi vài ba năm nửa khi những cây cối mọc được trên đất hoàn thổ rồi mới khai thác tiếp không? Cái kẻ hở mà không thấy ai nhắc đến là chổ này. Còn hợp đồng đã ký với Chalieco đâu có nói khai thác từ từ đâu, đã ủi trống nhiều ngàn hecta và xây dựng các nhà máy tại 4 địa điểm khai thác rồi mà. Còn cái việc hoàn thổ và trồng lại rừng nó mới mơ hồ làm sao. Cây nào sống được trong đất có chứa chất sút NaOH đây? Qua internet, chúng ta đã thấy hàng đống hình ảnh các vùng khai thác bauxite trên thế giới đã biến thành sa mạc đỏ, có nơi nào cây cối lên xanh um đâu? Tại Tây Nguyên, mưa lớn trên cao nguyên nước chảy xiết như là lụt lội, bờ che nào ngăn nổi bùn đỏ trôi xuống vùng thấp?
Bauxite Tây Nguyên là cơ hội chót để quốc hội Việt Nam chứng tỏ mình là cơ quan quyền lực cao nhất nước, không phải là gia nô của đảng, vì vận mệnh dân tộc, vì tương lai của các thế hệ nối tiếp, vì thiên chức của người đại diện do dân trực tiếp bầu ra để giúp nước, dân biểu Việt nam hảy lột xác trở về với dân tộc bằng cách biểu quyết NO BAUXITE, nếu không chức dân biểu sẽ trở thành "dân diễu", và mổi khi nhắc đến sẽ khiến cho quý vị ăn không no, ngủ không ngon với những hồn ma bauxite đêm đêm hiện về đòi mạng.-
Song Hoài
Lần đầu tiên trong hơn 60 năm hình thành cái gọi là quốc hội cộng sản Việt Nam, 496 dân biểu quốc hội Khóa 12 đang họp kỳ 5 tại Hà Nội từ ngày 20/5 đến 20/6 sẽ có cơ hội biện minh mình không phải là gia nô cho đảng trong vụ bauxite Tây Nguyên, không phải suy nghỉ, nói, và làm theo lệnh đảng nửa, mà quốc hội đích thị là cơ quan quyền lực cao nhất nước theo điều 83 hiến pháp nước cộng hòa xã nghỉa Việt Nam đã minh định.
Thật là hài hước nếu suy luận như trên vì từ 92-95% dân biểu quốc hội chính là đảng viên cộng sản Việt Nam. Nhìn trên báo điện tử trong nước đăng hình chụp các "dân biểu" ngồi hàng ghế đầu họp quốc hội là Nguyễn Tấn Dũng, Nguyễn Minh Triết, và Nông Đức Mạnh, tức là các xếp chúa của nội các, của nhà nước, và của đảng quỷ, hình chụp họ đang để tay vào cái nút, chuẩn bị bấm OK với tư thế hăng hái vote cho bauxite, rất là khẩn trương mau lên. Còn dân biểu Lê Hồng Anh, kiêm bộ trưởng bộ công an, kiêm ủy viên bộ chính trị, thì bận rộn nhất kỳ họp này, ngồi đây chỉ để làm vì, bởi vì còn phải suy nghỉ đối phó với dân biểu nào dám phản biện bauxite, cũng như cho vào sổ bìa đen cả hơn 2,000 trí thức và khoa học gia dám ký tên chống chống bauxite, phải bắt người nào trước, người nào sau, bắt nóng hay nguội đây... Vì họ chống bauxite tức là chống đảng. Không hiểu số phận dành cho trên 2,000 người ký vào bản kiến nghị do ba ông Nguyễn Huệ Chi, Phạm Toàn, Nguyễn Thế Hùng đại diện, đòi nhà nước ngưng khai thác bauxite sẽ như thế nào ? Có một lập luận cho rằng, những vị này thật can đảm, và vì nhiệt tình không muốn lưởi gươm Damocles treo trên đầu Tây Nguyên rớt xuống tàn sát cả miền trung làm thành chứng bệnh ung thư bauxite, nên hăng hái ký vào bản kiến nghị này, lại cho cả địa chỉ, số phone, email của mình nửa. Cũng có một lập luận khác cho rằng có thể đây là cái bẩy rập giăng ra để bắt trọn ổ những người dám chống đối, giống hệt như đảng đã rỉ tai tung tin kháng chiến rồi gài bẩy bắt những người trong nước ghi tên gia nhập "Mặt Trận" năm nào.
Trong các phiên họp, chủ tịch quốc hội Nguyễn Phú Trọng ngồi tuốt luốt phía trên chủ tọa các cuộc họp thì đang lo sốt vó sợ bị bay chức, vì đã tuyên bố láo lếu với cữ tri Hà Nội rằng "dự án khai thác bauxite dưới 600 triệu đô la, và hiện nay... chưa đâu vào đâu, nên không cần đưa ra trước quốc hội" Câu tuyên bố ấu trỉ này đã khiến cho một số các dân biểu cấp tiến như Dương Trung Quốc, Nguyễn Lân Dũng, Nguyễn Minh Thuyết có cơ hội phản pháo dữ dội làm cho Ủy ban an ninh quốc phòng quốc hội không còn cách nào khác hơn là phải đòi Nguyên Tấn Dũng phải nộp bản tường trình trong vòng một tuần. Điều này khiến cho đảng và nhà nước chẳng dấu nhẹm được, bèn phải đưa ra quốc hội một bản tường trình không chuẩn bị trước, và bị dân biểu Nguyễn Minh Thuyết cho là chỉ lo đối phó với công luận phản đối chứ không phải tường trình chi tiết cụ thể về bauxite".
Tổng hợp hàng trăm hàng trăm ý kiến phản biện bauxite, có thể tạm tóm tắt như sau:
1-Khai thác bauxite hiện nay chẳng những không có lời mà còn lổ vốn nửa, muốn có lời phải chừng ..15 năm nửa, vì giá nhôm đang xuống thấp, chi phí quá cao, không có nguồn điện, nguồn nước để lọc quặng. Lại còn phải làm 270 Km đường xe lửa tốn hết 3.1 tỷ đô la, tuyến xe lửa này chạy ngoằn ngoèo trên cao nguyên ra đến tận biển Phan Thiết chỉ với một mục đích duy nhất để chở bauxite thô...về Tàu. Không lẽ tàu chở bauxite về mẫu quốc, lúc trở qua không chở gì à? Chuyến trở lại, thì tàu hàng của mẩu quốc sẽ chất đầy nhưng thứ thượng vàng hạ cám rẻ như bèo mà quốc tế chê bỏ vì kém phẩm chất. Những thứ hàng hóa này sẽ tràn ngập thị trường Việt Nam qua cảng Phan Thiết, sẻ giết hàng hóa nội địa cho đến khi Việt Nam lệ thuộc hoàn toàn vào hàng hóa Trung cộng. Vô trách nhiệm như Bộ công thương còn tuyên bố khai thác bauxite "năm ăn năm thua" hay 50/50 tức là...làm đại đến đâu hay đến đó, lời lổ tính sau. Chưa thấy ai mà vô trách nhiệm và...ngu như vậy.
2- Giao cho công ty Chalieco Tàu cộng khai thác bau xite tức là giao cho... thầy chạy, vì kỷ thuật kém và ô nhiễm trầm trọng, nên Tàu cộng đã phải đóng cửa trên 100 mỏ bauxite tại mẫu quốc tĩnh Quãng Tây. Tương lai bùn đỏ tràn ngập Tây Nguyên, quả bom đỏ hàng trằm tỷ tấn sẽ đổ ập xuống các tỉnh thuộc Tây Nguyên, ô nhiễm nguồn nước là không tránh khỏi, không chỉ dân miền trung, mà cả các tỉnh phía nam thấp hơn như Đồng Nai cũng gánh chịu hậu quả khó lường.
3-Tây Nguyên là yếu huyệt của nước ta, dầu cho có lợi khi khai thác bất cứ loại khoáng sản hay loại nông nghiệp gì, cũng không thể để cho bất cứ một nước nào vào đây để dòm ngó và lập lực lượng đối kháng sau này. Tàu cộng là kẻ thù truyền kiếp của nước ta, không thể nào không đề phòng, lịch sử chống ngoại xâm của dân tộc ta đã trải qua kinh nghiệm của 7 cuộc xâm lăng từ phương bắc vào Việt Nam (đời Hán, Tống, Đường, Nguyên Mông, Minh, Thanh, và Trung cộng 1979), bọn chúng sẽ lợi dụng sự có mặt ở Tây Nguyên để vẽ bản đồ, rồi lập đạo quân thứ 5 (tức là kiều bào Trung cộng ở nước ngoài), hiện nay đã có những làng người Tàu ở Tây Nguyên, giặc đã vào đến tận cửa (Enemies at the gate).
4-Trước ngày họp quốc hội 20/5/2009, Chủ nhiệm văn phòng quốc hội, Trần Đình Đàn đã tuyên bố " Quốc hội hoàn toàn chấp thuận khai thác bauxite". Nhiều người tưởng tuyên bố này của quốc hội bắn tiếng để lấy lòng đảng, rằng mọi việc đã quyết định theo lệnh đảng, họp chỉ là hình thức. Thật ra đây là lời răn đe mạnh mẽ mà đảng qua quốc hội gửi đến các dân biểu không đồng thuận, rằng chớ nên trái ý đảng mà thiệt thân, hảy xem các vụ thủ tiêu, lột chức đối với những phần tử đối lập của Tổng cục 2 (bộ phận thanh trừng do đảng cộng sản lập riêng để diệt trừ mọi chống đối đảng) mà liệu hồn. Dự án bauxite thật ra là lớn nhất từ trước đến nay, cũng như bị chống đối dữ dội nhất từ trước đến nay, và làm đảng hiện nguyên hình là tay sai của Tàu cộng.
5-Tài nguyên là của quốc gia, chưa có điều kiện tốt khai thác thì vẫn còn đó, nếu nóng vội khai thác vô điều kiện, thì càng làm rỏ hơn đảng đang bị áp lực của Tàu cộng hoặc đã ăn hối lộ của nhà thầu nước ngoài, nếu mà hủy hợp đồng thì phải bồi thường thiệt hại rất lớn cho nhà thầu, cho nên đảng sẽ giả vờ nhượng bộ những người phản biện, và hứa khai thác trong sự kiểm soát mọi công đoạn tại một thí điểm Nhân Cơ trước. Bộ Tàu cộng chịu khai thác kiểu rùa bò như thế à?
6-Nhà cầm đồ cộng sản đã báo cáo nhà thầu Trung quốc trúng thầu bauxite với giá thầu thấp nhất gần 300 triệu đô la, thế mà ông Chủ tịch ủy ban khai thác bauxite Nhân Cơ tại Lâm Đồng nói là đảng biếu không cho Trung quốc chứ đâu có đấu thầu gì. Trên thế giới chưa có nước nào trống đánh xuôi kèn thổi ngược như ở Việt Nam hiện nay. Chẳng lẽ đàn em dám giỡn mặt với nhà binh à? Không sợ công an nửa đem đến gõ cửa dẫn đi hay sao? Có lẽ các dân biểu phản biện hay các nhà tranh đấu nên đòi đảng phải photocopy cái bản hợp đồng đã ký khai thác bauxite với Tàu cộng và đưa lên internet hoặc báo chí cho dân biết. Tàu cộng thì đã làm rùm beng việc trúng thầu bauxite này rồi, đảng mà...phản biện thì coi chừng cái chổ đội mũ. Nếu không có bản hợp đồng thì rõ ràng là biếu không cho Tàu cộng như các nhà báo ngoại quốc đã loan tin.
7- Việc công ty AlOA của Hoa Kỳ đột nhiên thôi không ký hợp đồng khai thác bauxite Dăk Nông cho thấy Mỹ đã biết việc khai thác bauxite đang bị dân chúng Việt Nam chống đối dữ quá, lạng quạng là tiêu luôn công ty vì không đủ bồi thường thiệt hại. AlOA đã rút lui vì có hai lý do: Một là AlOA biết hậu quả xấu của môi trường bauxite nếu khai thác trên vùng cao như Tây Nguyên, lúc đó thế nào đồng bào nạn nhân bauxite cũng sẻ thưa kiện một lúc hàng chục ngàn nạn nhân, còn hơn cả vụ chất độc da cam hàng ngàn lần, hai nửa là giá nhôm xuống thật thấp, kinh doanh không có lời, ngu sao mà khai thác. Còn nạn nhân bauxite Tàu cộng thì ai dám khiếu kiện một khi cộng đảng không bật đèn xanh như vụ chất độc da cam. Các nhà tranh đấu nên dựa vào điều 7 này mà khai thác thêm.
8- Ngưng không khai thác bauxite và kiên nhẫn chờ đợi một hai chục năm nửa, khi kỷ thuật khai thác khoáng sản và bảo vệ môi trường tốt hơn, lúc đó khai thác cũng chưa muộn, và các thế hệ tương lai sau bauxite sẽ biết tới "cuộc cách mạng bauxite" tại Việt Nam như một chiến thắng của tinh thần đoàn kết chống tội ác của tập đoàn cộng sản Trung-Việt.
Trong bài viết: "Đại biểu quốc hội hay đảng biểu quốc hội" đã đăng về cuộc bầu cử quốc hội Khoá 11 năm 2007, thì hầu hết dân biểu quốc hội Việt Nam là gia nô của đảng, đảng rềng rang cho phép cá nhân tự do ứng cử, có 283 người ghi tên ứng cử, cuối cùng mặt trận tổ quốc hay còn được gọi nôm na là mặt trận tổ kén đánh rớt hết chỉ còn có 30 người được... tự do ứng cử dân biểu đấu với 846 người của đảng đưa ra. Kết quả thì ai cũng biết trước là tất cả lãnh đạo đảng và bí thư tỉnh ủy (tức là quan đầu tỉnh) đều đậu dân biểu quốc hội, các xếp đã ngồi chung với đàn em để bàn bạc việc nước. Thông thường thì xếp bấm nút trước, và đàn em thì coi kết quả mà bấm theo, hể mà xếp ấn nút YES thì đàn em cũng YES, hể mà xếp NO thì đàn em cũng NO. Trong cuộc bầu cử độc diễn quốc hội này, các dân biểu đã trở thành "đảng biểu dân bầu" tức là đảng ra lệnh cho dân bầu cho đảng, hay gọi văn minh hơn một chút thì "quốc hội tức là đảng". Duy nhất ở các nước cộng sản thì đảng viên kiêm nhà nước, kiêm luôn quốc hội cho tiện việc lãnh đạo tất cả theo nguyên tắc "đảng lãnh đạo, nhà nước quãn lý, nhân dân làm chủ". Cho nên trông mong việc quốc hội phản biện bauxite thật khó như lên trời.
Trong khóa họp kỳ 5 này, đảng đang cho phép trình diễn dân chủ tại quốc hội để xả xú páp làn sóng chống đối bauxite, và giống hệt như yêu cầu cho tự do ứng cử dân biểu, ai cũng biết trước kết quả vụ bauxite mà quốc hội "đảng biểu dân bầu" này "cũng vẫn sẽ" OK cho khai thác bauxite với 03 khuyến cáo " a- Khai thác từ từ tại một thí điểm Nhân Cơ trước. b- Khai thác đến đâu, lấp bùn đỏ đến đó dưới sự kiểm soát của quốc hội. C- Hoàn thổ tức là trồng rừng lại trên vùng đã khai thác bauxite". Chúng ta hảy tưởng tượng Tàu cộng có chịu đợi vài ba năm nửa khi những cây cối mọc được trên đất hoàn thổ rồi mới khai thác tiếp không? Cái kẻ hở mà không thấy ai nhắc đến là chổ này. Còn hợp đồng đã ký với Chalieco đâu có nói khai thác từ từ đâu, đã ủi trống nhiều ngàn hecta và xây dựng các nhà máy tại 4 địa điểm khai thác rồi mà. Còn cái việc hoàn thổ và trồng lại rừng nó mới mơ hồ làm sao. Cây nào sống được trong đất có chứa chất sút NaOH đây? Qua internet, chúng ta đã thấy hàng đống hình ảnh các vùng khai thác bauxite trên thế giới đã biến thành sa mạc đỏ, có nơi nào cây cối lên xanh um đâu? Tại Tây Nguyên, mưa lớn trên cao nguyên nước chảy xiết như là lụt lội, bờ che nào ngăn nổi bùn đỏ trôi xuống vùng thấp?
Bauxite Tây Nguyên là cơ hội chót để quốc hội Việt Nam chứng tỏ mình là cơ quan quyền lực cao nhất nước, không phải là gia nô của đảng, vì vận mệnh dân tộc, vì tương lai của các thế hệ nối tiếp, vì thiên chức của người đại diện do dân trực tiếp bầu ra để giúp nước, dân biểu Việt nam hảy lột xác trở về với dân tộc bằng cách biểu quyết NO BAUXITE, nếu không chức dân biểu sẽ trở thành "dân diễu", và mổi khi nhắc đến sẽ khiến cho quý vị ăn không no, ngủ không ngon với những hồn ma bauxite đêm đêm hiện về đòi mạng.-
Song Hoài
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét