Thứ Năm, 18 tháng 9, 2008

CỜ VÀNG BA SỌC ĐỎ











Cờ Vàng Ba Sọc Ðỏ
Ngọn cờ Ðại Nghĩa
Biểu tượng chính thống
dòng sinh mệnh dân tộc

Jessica Diem Phan

Tập đoàn Cộng sản Hà Nội đã tráo trở áp đặt một cách bịp bợm rằng quốc kỳ Việt Nam nền vàng ba sọc đỏ là lá cờ của các chế độ Việt Nam Cộng Hòa miền Nam để rồi vin vào cớ đó mà chỉ thị cho các tên trùm Việt cộng khát máu trong cái Tòa Đại sứ, Toà Lãnh Sự CH/XHCN/VN trên đất Mỹ trỗ tài luồn ngõ trước, lách ngõ sau, van xin lạy lục các vị Giám sát Hội đồng thành phố San Francisco, các Nghị viên Hội đồng thành phố Boston...và nhiều nơi khác để xin rút lại các nghị quyết công nhận cờ Vàng ba sọc đỏ là biểu tượng truyền thống tự do, dân chủ của khối người Việt quốc gia tỵ nạn cộng sản tại hải ngoại.
Một hiện tượng lạ lùng và buồn cười đã và đang xảy ra như vậy mà từ xưa đến nay chưa bao giờ có trên một đất nước nào, cái mà người ta gọi là một Chính phủ có đất, có dân để cai trị, có bang giao các nước, có quốc kỳ, vậy mà lá cờ máu màu đỏ sao vàng không được phép hay không được quyền treo tại bất cứ nơi nào, ở đâu, và lúc nào trên quốc gia có bang giao, mà chỉ thấy lèo tèo, lấp ló, thậm thụt trên đầu ngón tay ở những chỗ các tên VC khát máu trú ngụ. Trong lúc ấy thì ngọn cờ đại nghĩa, chính thống nền vàng ba sọc đỏ vẫn ngạo nghễ tung bay trên lảnh thổ các tiểu bang Hoa kỳ, trên khắp vòm trời thế giới và một ngày không xa lắm sẽ tái chiếm vùng trời đất Mẹ Việt Nam.
Lịch sử dân tộc Việt Nam rành rành ai mà không biết nguồn gốc lá cờ Vàng đại nghĩa, vậy mà tập đoàn Cộng sản Hà Nội cứ phớt lờ một cách vô tình hay cố ý, hoặc cũng tại vì chui rúc trong rừng sâu núi thẳm quyết tâm tu luyện hóa kiếp cáo chồn, ngủ hang Pắc Pó, ăn lá cây rừng, uống nước suối đục, lâu ngày chày tháng đâm ra mụ người, ngớ ngẩn, không nắm bắt kịp đà tiến hóa của nhân loại, mà bô bô khoác lác lá cờ Vàng ba sọc đỏ là cờ của "ngụy quyền, ngụy quân, ngụy dân, ngụy chính phủ, của một chế độ miền Nam bại trận" (sic) , chính đó là luận điệu và hành vi cưỡng từ đoạt lý của kẻ tự nhận mình chiến thắng.
Trước hiện tượng cờ Vàng ba sọc đỏ đã được các chính quyền thành phố, các tiểu bang của Hoa Kỳ công nhận là lá cờ di sản, tự do của người Việt tỵ nạn được treo cùng ngang hàng với cờ Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ, cờ cácTiểu Bang khắp mọi nơi, các tượng đài kỷ niệm chiến binh Việt Mỹ được dựng lên ở các thành phố ....đã làm cho đảng Cộng sản Việt Nam điên đầu, lo sợ, mất ăn mất ngủ, đến nổi phải la hét ầm ỉ, lãi nhãi lên rằng những hiện tượng đó là '' một xúc phạm'' và '' không thể chấp nhận được''.
Ai xúc phạm ai ??! Cờ đỏ sao vàng là gì ?
Ngày 2/9/1945 Hồ chí Minh thành lập cái chính phủ gọi là VNDCCH, lấy đảng kỳ nền màu đỏ, một ngôi sao màu vàng ở giữa của cái tổ chức '' Việt nam Độc lập đồng minh Hội'' tức Mặt trận Việt Minh, tiền thân của đảng Cộng sản Đông dương làm quốc kỳ cho nước. Lấy cờ của một tổ chức, một đảng phái để làm cờ Tổ Quốc là một sự áp đặt thô bạo và xúc phạm trắng trợn lên tinh thần, tâm tư, và tình cảm của một dân tộc.
Cờ đỏ sao vàng lại là lá cờ phỏng theo đảng kỳ của đảng Cộng sản Liên sô, đảng Cộng sản Trung quốc, biểu tượng cho một chế độ độc tài đảng trị, một chế độ làm tay sai và đánh thuê cho ngoại bang, một chế độ mang chủ thuyết ngoại lai Mác-xít - Lênin-nít - Mao Trạch Đông - áp đặt, nhồi nhét làm đảo lộn truyền thống văn hóa chính thống, cổ truyền và tác hại giá trị nhân bản của dân tộc Việt Nam qua 4000 năm dựng nước, giữ nước.
Cờ đỏ sao vàng được mệnh danh là lá cờ máu, máu của hằng triệu người dân lương thiện, vô tội đã đổ ra tẫm liệm, kết tụ bao oan khiên chưa được giải thoát bởi bàn tay sắt máu hung tàn của tập đoàn Cộng sản VN đã thảm sát, đã thủ tiêu cực kỳ man rợ khủng khiếp ở những thời điểm năm l945 cướp chính quyền, trong phong trào cải cách ruộng đất, nhân văn giai phẩm, trong 21 ngày tắm máu của gần sáu ngàn sinh linh bị thảm sát tập thể trong Tết Mậu Thân ở Huế, trong cái gọi là tổng công kích Tết Mậu Thân, trong rừng thẳm núi cao, dưới lòng đại dương sâu thẳm, trong các trại lao tù khổ sai trải dài từ Nam ra Bắc sau tháng tư 1975....!!
Lá cờ đỏ sao vàng biểu tượng cho tội đồ phản quốc, bội phản dân tộc, bội phản tiền nhân, đê hèn cắt đất cắt biển của Tổ Quốc dâng cho quan thầy phương Bắc, mãi quốc cầu vinh.
Cờ đỏ sao vàng là nguyên nhân cho sự nghèo đói, bệnh tật. dốt nát, chậm tiến, lạc hậu, đem đất nước và dân tộc thụt lùi lại thời trung cổ. Vì dưới lá cờ đó qua hơn năm thập niên gọi là '' đi làm cách mạng cứu nước cứu dân'' và qua '' 30 năm thống nhất lảnh thổ'' mà dân tộc VN vẫn còn nghèo đói và bệnh tật.
Cờ đỏ sao vàng là hiện thân của hận thù giai cấp, là mầm mống tiêu diệt những thành phần không phải Cộng sản, những tinh hoa, trí thức, chất xám, những thành phần giàu có, tư bản, những phần tử đối lập, những nhà cách mạng chân chính....Hồ chí Minh và đảng CSVN phát động, thổi phồng , nuôi dưỡng hận thù giai cấp đưa vào lòng dân tộc VN tạo mầm mống chiến tranh tương tàn khốc liệt Quốc Cộng để tiếp tay nhuộm đỏ quốc gia VN và thế giới dưới sự chỉ đạo của cộng sản quốc tế.
Cờ đỏ sao vàng là bóng dáng khủng khiếp kinh hoàng, là tiêu biểu cho sự đàn áp, sự thủ tiêu vô cùng dã man của tập đoàn CSVN qua các vụ cải cách ruộng đất, nhân văn giai phẩm, đánh phá tư sản từ miền Bắc và sau tháng 4/75 vô tận miền Nam khiến cho bao triệu người dân mất nhà, mất đất, mất ruộng, mất tất cả tài sản, mất mạng sống, bị thủ tiêu, bị chôn sống, bị mất người thân, giam trọn cuộc đời trong lao tù, trong trại cải tạo, hoặc vùi thân dưới lòng đất lạnh. Nó biểu tượng cho hành động bắt người giam giữ trái phép, độc đoán, vô pháp luật, lộng hành, đàn áp tôn giáo, triệt hạ tín ngưỡng, chà đạp nhân quyền, hãm hại những người yêu nước chân chính, các bậc chân tu, giới trí thức cấp tiến, bao che và nuôi dưỡng tệ nạn tham nhũng từ trên xuống dưới. Nó biểu tượng một chính quyền Cộng sản là một chính quyền khủng bố và sát hại nhân dân.
Cờ đỏ sao vàng được rập khuôn theo đảng kỳ búa liềm của cộng sản quốc tế và sau đó thêm một ngôi sao là biểu hiệu quân đội nhân dân Liên sô cướp chính quyền. Nó không mang một ý nghĩa chính thống và truyền thống của dân tộc VN, không do quốc dân lựa chọn, mang ảnh hưởng ngoại lai, chịu sự chỉ đạo và khống chế của khối cộng sản Liên sô và Trung Cộng , phi dân tộc, phi tổ quốc. Kể từ năm 1991 lá cờ đỏ sao vàng này đã rách nát tã tơi nằm yên trong sọt rác khi mà khối Cộng sản liên bang Sô viết, khối cộng sản Đông Âu tan đàn rã gánh. Cho đến 10 năm sau, cựu tổng bí thư Gorbachev đã tự nhận '' Các nhà lảnh đạo Cộng sản chỉ biết điều hành quốc gia trong sự lừa dối, phĩnh gạt.'' Và Nguyễn hửu Thọ trước khi nhắm mắt cũng đã than thở với Trần bửu Kiếm " Thấy sai mà không được sửa, thấy tội ác mà không được tránh, tất cả chỉ biết cúi đầu tuân theo lệnh đảng ". Vậy mà CSVN cho đến ngày hôm nay vẫn khư khư ôm lấy lá cờ máu tanh hôi để tiếp tục khống chế và áp bức dân tộc, buộc mọi người phải phục tùng, suy tôn một biểu tượng đầy cường quyền bạo lực tạo những tai ách quá khủng khiếp trong lịch sử VN, chà đạp lên Hồn Non Nước, chà đạp và làm băng hoại truyền thống đạo đức chính thống của dòng sinh mệnh Việt tộc. Chính đó là sự nghịch lý đối với lịch sử sẽ phải bị đào thãi.
Đã nghịch lý thì không thể đồng dạng, song hành mà phải ngược chiều, đối nghịch ngọn cờ đại nghĩa nền Vàng ba sọc đỏ, ngọn cờ chính thống đã và đang cưu mang nuôi dưỡng dòng sinh tồn dân tộc đã có từ nghìn xưa, phát sinh từ lúc Triệu Nữ Vương cùng anh là Triệu Quốc Đạt năm 248 (sau TL) khởi binh đánh quân Ngô, và theo sách Việt Nam Quốc Sử diễn ca, bà Triệu đã dùng ngọn cờ Vàng làm biểu tượng cho chính nghĩa quốc gia và dân tộc, nên mới có câu "Đầu voi phất ngọn cờ Vàng". Triệu Nữ Vương cưỡi voi, mặc áo giáp màu Vàng xông trận chiến, xưng là Nhụy Kiều Tướng Quân.
Lịch sử Việt Nam trải dài qua các thời đại nước nhà độc lập tự chủ, Vua là Thiên tử tiêu biểu cho quyền uy của một quốc gia độc lập, tự chủ, thống nhất, và có chủ quyền. Màu Vàng truyền thống vẫn được sủng ái và tôn quý dành riêng cho Hoàng tộc, biểu tượng cho uy quyền và chính nghĩa của triều đại.
Đến triều nhà Nguyễn, vua Khải Định(1916-1925) lá cờ Vàng được thêm một sọc đỏ ở giữa lá cờ, bề ngang sọc đỏ bằng 1/3 bề ngang lá cờ, gọi là cờ Long Tinh, được xử dụng tại Bắc và Trung kỳ. Nam kỳ còn thuộc Pháp đô hộ, vẫn sử dụng cờ tam sắc của Pháp.
Thời Hoàng đế Bảo Đại, vị vua cuối cùng nhà Nguyễn, lá cờ Long Tinh được cải đổi, nền cờ vẫn màu Vàng, có thêm ba sọc đỏ ở giữa theo như quẻ LY (sọc đỏ giữa đứt đoạn) và được chính phủ Trần Trọng Kim ban bố ngày 8/5/1945.
Năm l948, Hoàng đế Bảo Đại cùng với đại diện các đoàn thể chính trị, tôn giáo, thân hào nhân sĩ trong nước họp tại Honkong đã chọn quốc kỳ chính thức cho Quốc Gia Việt Nam do họa sĩ Lê Văn Đệ vẽ kiểu. Đó là lá cờ quốc gia, nền màu vàng, ba sọc đỏ ở giữa lá cờ, sọc đỏ ở giữa liền nhau, đã được Nguyễn Văn Xuân, Thủ tướng Chính Phủ lâm thời quốc gia Việt Nam ban bố ngày 2/6/1948.
Như vậy cờ Vàng ba sọc đỏ không phải là cờ riêng của nền đệ nhất và đệ nhị Cộng Hòa, không phải là cờ của "ngụy quân, ngụy quyền, của chế độ miền Nam bại trận trong tháng tư năm l975 " theo như những áp đặt lếu láo, những gán ghép hồ đồ của tập đoàn CSVN. Các chế độ VNCH vẫn phải có trách nhiệm tiếp tục bảo vệ và vinh danh lá cờ vàng đại nghĩa, lá cờ truyền thống, chính nghĩa đã có từ trước của dân tộc Việt Nam, nhằm bảo vệ quyền sống con người, quyền lợi dân tộc, quyền lợi của quốc gia, giữ vững biên cương bờ cõi của Tiền Nhân để lại, chống mọi áp bức, bất công để cho người dân an cư lạc nghiệp, đất nước giàu mạnh, phú cường. Vinh danh cờ Vàng ba sọc đõ biểu tượng cho một nước Việt Nam hòa bình, độc lập, tự do, dân chủ và nhân quyền đã phát xuất từ ngàn xưa, là mạch sống của dân tộc Việt, kết tụ hồn thiêng sông núi, anh linh liệt sĩ tiền nhân, ấp ủ máu xương của bao triệu người dân nước Việt đã nằm xuống để bảo vệ giang sơn tổ quốc, để bảo vệ lý tưởng tự do dân chủ, nhân quyền và các quyền sống của con người đã được quy định trong bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền và Công Ước Quốc Tế Về Các Quyền Dân Sự Và Chính Trị.
Đất Nước dưới sự kềm kẹp bóc lột của bạo quyền CSVN người dân đang phải chịu trong cảnh nghèo đói và bệnh tật triền miên, nhưng hầu hết 84 triệu dân Việt Nam vẫn ấp ủ trong tim khối tình cảm thiêng liêng hướng về với ngọn cờ đại nghĩa dân tộc, chờ một ngày sẽ ngạo nghễ tung bay trên vòm trời Tổ quốc. Trong lúc đó gần ba triệu người Việt tỵ nạn tại hải ngoại, đang rầm rộ phát động chiến dịch vinh danh ngọn cờ Vàng đại nghĩa dân tộc, biểu tưọng cho truyền thống tự do dân chủ của người Việt tỵ nạn tại hải ngoại.
Từ sự thừa nhận lá cờ Vàng đại nghĩa của các chính quyền thành phố, tiểu bang, không những người Mỹ vinh danh lá cờ Vàng là lá cờ tự do, dân chủ của người Việt tỵ nạn hải ngoại, mà họ còn khẳng định đó là lá cờ di sản, truyền thống và chính nghĩa của dân tộc Việt Nam và xác quyết rằng lá cờ chính nghĩa quốc gia sẽ chinh phục thế giới để tạo áp lực đưa đến những thay đổi chính trị trong nước, điều mà CSVN đang run rẩy lo sợ trước sự kiện không thể nào đi ngược lại được trào lưu dân chủ hóa hiện nay trên toàn cầu. Vì vậy, CSVN ra sức la ó, phản ứng mạnh, làm áp lực Bộ Ngoại giao, Chính phủ Hoa Kỳ đòi các Chính quyền thị xã, tiểu bang phải hủy bỏ một cách thật buồn cười các nghị quyết công nhận lá cờ Vàng, ngang nhiên can thiệp vào sinh hoạt tự trị nội bộ của người dân Hoa kỳ trong từng thị xã, tiểu bang, vi phạm trắng trợn công ước quốc tế về ngoại giao và lảnh thổ.
Vận nước đang hồi chuyển động phải đổi thay. Chính nghĩa phải thắng tà nghĩa. Hơn hai thập niên, quân dân miền Nam VN đã chiến đấu và hy sinh xương máu cho một chiến trường đẩm máu dưới ngọn cờ đại nghĩa dân tộc, giờ đây đã được phục hồi từ nhiều phía một cách hào hùng và dũng cảm.
Mặc dầu Hoa kỳ cỗi bỏ cấm vận, trao đổi quan hệ ngoại giao với CSVN, đó chỉ là chiến lược toàn cầu của Mỹ, nhưng Hoa kỳ vẫn nhìn CSVN là một cựu thù với những lầm lỗi đã tạo biết bao nhiêu đau thương mất mát cho hơn 58 ngàn quân nhân Hoa kỳ và hàng ngàn chiến binh của các quân đội đồng minh từng chiến đãu sát cánh với quân dân miền Nam dưới lá cờ Vàng đại nghĩa dân tộc trong nghĩa vụ bảo vệ miền Nam VN như một tiền đồn ngăn chặn làn sóng xâm lăng của khối Cộng sản. Hoa Kỳ vẫn liệt kê CSVN là đồng minh tiếp tay với chế độ độc tài khủng bố Shadam Hussein, Iran, Bắc hàn...đã và đang gieo rắc chết chóc tang thương cho nhân loại.
Trong những hoạt động ngoại giao về các quyền lợi, đặc ân mà Hoa kỳ ban phát cho CSVN vẫn được phía Mỹ khuyến cáo Hà Nội phải thực thi nhân quyền, tự do tôn giáo, thả hết tù chính trị, trí thức yêu nước, các nhà hoạt động dân chủ, các vị chân tu...Nhưng chế độ cộng sản là một chế độ phi nhân, phi nghĩa, bản chất người CSVN là lừa dối, bịp bợm, phản trắc, vì vậy người dân trong ách thống trị ác nghiệt của chúng chưa bao giờ nhìn thấy và chưa hề được hưởng quyền sống của con người mà Thượng đế đã dành sẳn cho người, cũng như nhân loại đã có quy định trong các công ước qưốc tế.
Việc chấp nhận tuyệt đối lá cờ Vàng ba sọc đỏ của quốc gia Việt Nam được treo ngang hàng với cờ Hiệp Chũng Quốc Hoa Kỳ tại bất cứ nơi nào trên lảnh thổ, nhân dân Hoa Kỳ đã trực diện công khai cho thế giới và nhất là cho CSVN biết rằng nghĩa vụ tự do dân chủ mà Hoa Kỳ đã thực hiện để bảo vệ miền Nam VN ngày trước đang còn bỏ dở khiến cho toàn cõi Việt Nam đã bị cộng sản cưỡng chiếm thô bạo, và món nợ này, hay nói cách khác, nghĩa vụ tinh thần cho một Việt Nam tự do, dân chủ, nhân quyền đối với toàn dân Việt Nam yêu chuộng tự do và trước hương linh tử sĩ Việt Mỹ đã hy sinh cho chính nghĩa sẽ phải được phục hồi.
Tóm lại, bảo vệ, duy trì và vinh danh lá cờ Vàng ba sọc đỏ là ngọn cờ đại nghĩa, chính thống, là lá cờ truyền thống của dân tộc Việt Nam đã có từ lâu đời theo dòng sinh mệnh của dân tộc, được biểu tượng cho tự do, dân chủ của người Việt hải ngoại, cho Hồn Non Nước đối với người dân trong nước đang thao thức mong đợi một ngày Đất Nước bừng sáng rợp ánh cờ Vàng.
Không ai phũ nhận rằng khi chúng ta nhìn thấy lá quốc kỳ VN nền vàng ba sọc đỏ ngạo nghễ tung bay giữa bầu trời tại hải ngoại, hoặc được dự những lễ chào quốc kỳ, quốc ca ở các buổi sinh hoạt chính trị, sinh hoạt cộng đồng....tình cảm của chúng ta nao nao rạo rực đến rơi lệ, và lòng tràn ngập niềm tin một tương lai tươi sáng cho dân tộc và đất nước Việt Nam sẽ được hồi sinh trong vinh quang.
Ngọn cờ Vàng đại nghĩa tuy đã có bị hiếp đáp, nhưng nó không bao giờ bị tiêu diệt, nó vẫn đang sống và đang vùng lên theo trào lưu tiến hóa của nhân loại, xu thế chính trị toàn cầu.
Ngược lại, cờ đỏ sao vàng là loại cờ máu đã gây bao thảm cảnh mưa máu gió tanh, đã gây nên bao khiếp đảm kinh hoàng triền miên cho cả một dân tộc Việt Nam từ Bắc vào Nam, đã tàn sát bao sinh linh vô tội sinh bắc tử nam. Lá cờ máu màu đỏ sao vàng là lá cờ mang biểu tượng cho sự chết. Nó đã chết trên chính sự chiến thắng bạo tàn và giả tạo của chính nó, nó đã chết trong oan khiên réo gọi, nó đã bị chà đạp xé nát vứt vào sọt rác, nó đã được sử dụng hốt gọn thây ma rữa nát tanh tưởi hôi thúi của tên tội đồ Hồ chí Minh để ném xuống biển Đông theo quy luật ''Thiện ác đáo đầu chung hửu báo'' .
Chân lý muôn đời vẫn là một :'' Đem Đại Nghĩa để thắng Hung Tàn, Lấy Chí Nhân mà thay Cường Bạo''.(Nguyễn Trải).
Phất cao ngọn cờ vàng đại nghĩa chính thống dân tộc để Đất Nước Việt Nam thân yêu được hồi sinh trong Ánh Sáng Tự Do Dân Chủ , để cho toàn dân Việt Nam chung lưng xây dựng một Xã Hội Nhân Bản và cho Dòng Sinh Mệnh Việt Tộc trường tồn mãi mãi với thời gian...!!
Jessica Diem Phan
















Thứ Ba, 16 tháng 9, 2008

86 TRIỆU MÀ THUA 14 MẠNG !

86 TRIỆU MÀ THUA 14 MẠNG !

86 triệu mà thua 14 mạng !
Chuyện khó tin, nhưng có thật ai ơi !
14 tên nắm vận nước thay Trời !
86 triệu dân đành ngậm miệng !

Mất hải đảo, không cho dân cất tiếng
Mất biên thùy, buộc dân phải làm thinh !
Chuyện ngược đời - che mắt hết dân mình
Chúng đàn áp dân biểu tình phản đối !

Chống Trung cộng đã dã tâm gian dối
Chiếm Hoàng Sa - Trường Sa của nước Việt Nam
Bọn bá quyền phương Bắc rất gian tham
Nếu không chống, chúng nuốt luôn cả nước !

14 mạng im re trông khiếp nhược
Nhưng thẳng tay đàn áp đám dân lành
Đau buồn này có thấu tới trời xanh ?
Sao trí thứức đành cúi đầu khuất phục !

Hãy thức tỉnh : vì đây là quốc nhục !
Hãy can trường : vì vận nước lâm nguy !

Lê Hiển Quốc
http://vinhliem.tripod.com/

THƠ BÚT TRẺ

THƠ BÚT TRẺ
Thái Hà phát lệnh, Tiếng Cồng
Quốc Gia Giải Phóng đồng lòng cùng đi...
Thái Hà réo gọi Thanh Niên
Đòi đất, đòi Nước hy sinh tiếc gì !

Thái Hà réo gọi Mọi nhà
Vì tương lai Quốc Dân ta xuống đường
Thái Hà réo gọi Sinh Viên !
Nước Nam bền vững là quyền toàn dân

Thái Hà réo gọi các Anh !
Nòi Giống lúc biến, hiến thân dưới cờ !
Thái hà réo gọi Biển Đông
Hoàng Trường Sa vẫn Lạc Hồng Ngàn Năm

Thái Hà réo gọi Nam Quan
Bản Giốc máu thịt Ngàn Năm Lạc Hồng
Mười Bốn Tháng Chín (14/9/) thù này
Máu đào đem báo, nắm tay xuống đườờng..!
Thơ Bút Trẻ


Thứ Hai, 15 tháng 9, 2008

VIỆT CỘNG ĐỔ RỒI ! BÀ CON ƠI..!


VIỆT CỘNG ĐỔ RỒI !
bà con ơi..!



(Một màn, một cảnh)
Nhân vật :
- 1 lão ông, mặc áo dài, khăn đóng.
- 1 lão bà, mặc áo dài, choàng khăn cổ.
- 1 thanh niên, mặc âu phục.
- 1 thiếu nữ, mặc sơ mi, quần tây.
- 2 thiếu niên, một nam, một nữ, mặc thường phục.
(các nhân vật trên đại diện các thành phần dân tộc )
- 1 cán bộ Việt cộng.
- Nông dân 1 (đàn ông) quần áo bà ba đen.
- Nông dân 2 (đàn ông) quần áo bà ba đen.
Trang bị - Vật dụng :
- 1 khăn đóng - 1 áo dài the - 5 ngôi mộ giả có ghi tên MINH, DUẨN, ĐỒNG, CHINH, GIÁP - 1 Quốc kỳ Việt Nam Cộng Hòa có cán cờ và đế dựng cờ - 1 lá cờ đỏ sao vàng làm bằng giấy khổ nhỏ hơi nhem nhuốc - 1 nón cối VC - 1 đôi dép râu.
- Bàn thờ Tổ Quốc có quốc kỳ VNCH - chân đèn - lư hương - bình hoa - quả trái cây - 1 đèn dầu nhỏ - 3 cây nhang lớn - 2 cây gậy - 1 sợi dây thừng - 1 cặp nến.


Màn sân khấu đang khép kín

(Trên sân khấu đang thiết trí bàn thờ Tổ Quốc Việt Nam, có quốc kỳ Việt Nam Cộng Hòa, hai chân đèn đang thắp nến, lư hương lớn, bình hoa tươi, đĩa trái cây, đèn dầu nhỏ đang cháy sáng, nhang đang cháy tỏa khói hương nghi ngút .)
(Năm ngôi mộ giả có ghi tên những tên tội đồ dân tộc : Minh, Duẩn, Đồng, Chinh, Giáp được xếp hàng dài dưới đất cạnh bìa sân khấu trước bàn thờ Tổ Quốc)
Từ phía bên trong sân khấu có tiếng ngâm lớn, rền vang, hối hả, dồn dập vọng ra về phía hội trường. )


Alô !!!...!!!...Alô !!!...!!!...
Tin sốt dẻo...đang rền vang khắp nước,
Tin bàng hoàng...như chợt tỉnh cơn mê...
Tin sục sôi bao quả tim con dân Việt
Việt Cộng đổ rồi..! bà con ơi..! đang tỉnh hay mê..!
Việt Cộng
đổ rồi..! thật sung sướng hả hê..!!

Alô !!!...!!!...Alô !!!...!!!...
Hởi người Việt Nam, toàn dân Việt ai ơi !
Từ miền Trung, Nam, đến cõi bờ Việt Bắc...
Từ Á, Phi, Úc, Âu, Mỹ xa xôi...
Từ những nẻo đường đến tận cùng trái đất
Hãy reo vui..!!
Hãy chào đón Mẹ Việt Nam kiên cường, quật khởi,
Bao nhiêu năm rồi, trong gông cùm tăm tối,
Bao nhiêu năm rồi, những tranh đãu cam go.
Bao nhiêu năm rồi, sống chết với Tự Do.
Giờ đã điểm...
Giặc Cộng tan hàng...manh giáp tả tơi...!!!

(Dứt tiếng ngâm là tiếng kèn thúc quân vang vọng nổi lên, được đệm bởi nhạc bản ''Xuất quân'' của Hùng Lân vọng từ bên trong tạo quang cảnh sân khấu một không khí sống động, vui tươi, hùng mạnh, phấn khởi).
(Màn sân khấu từ từ mở)
(Lão ông, lão bà, thanh niên, thiếu nữ, hai thiếu niên từ trong đi hàng dọc ra sân khấu. Lão ông đứng đối diện với bàn thờ Tổ Quốc, trong tư thế niệm hương, những người khác đứng hai bên và quay mặt vào bàn thờ)
(Vài giây sau đó, tiếng kèn và nhạc chấm dứt, sân khấu trở lại trang nghiêm, im lặng.- Tiếng ngâm từ bên trong sân khấu lại tiếp tục vọng ra thật chậm, đanh thép. Khói hương trên bàn thờ tỏa nghi ngút)

Tổ Quốc Việt Nam...
Dải non sông bốn ngàn năm văn hiến.
Dân Tộc Việt Nam...
Dòng dõi Tiên Rồng muôn đời vững tiến...
Ôi..!! Hồn Thiêng sông núi chất ngất cõi bờ
.
Ngưỡng vọng anh linh Tiền Nhân bao phen giữ nước dựng cờ.
Bao anh hùng liệt sĩ xã thân cho Chính Nghĩa,
Những chiến sĩ vô danh vùi thây nơi chiến địa.
Ai biết cho ai...!!
Nào ! Bình Long anh dũng - An Lộc kiêu hùng...
Địa danh lẫy lừng, trang sử ghi chiến tích..!
Trị Thiên vùng dậy - Kontum máu lửa tưng bừng..!!
Mùa Hè đỏ lửa...Lửa ngút trời thiêu tan xác địch...
Ôi !..thảm khốc..!
Bom đạn hãi hùng trong gió lạnh Khe Sanh..!
Đêm Hạ Lào, nồng nặc máu hôi tanh..!!
Hàng vạn sinh linh trong bao mồ chôn tập thể...
Đất trời chuyển động - Một cuộc đời
Tết Mậu Thân - Giữa rừng sâu - Nơi góc biển cuối gành...
Xin hãy về đây...Giờ hiển linh mừng vui ứa lệ...!!!
Lịch sử sang trang -
Nguồn hồi sinh tuôn tràn trên Đất Mẹ.
Việt Cộng sụp rồi...bà con ơi...chúng quỳ mọp xin tha.

(Tiếng ngâm từ trong sân khấu chấm dứt. Lão ông quay mặt ra hướng sân khấu, ánh mắt căm hờn và chỉ tay vào các ngôi mộ giả, giọng rắn chắc, đanh thép, kết tội lũ tội đồ dân tộc)

Lão ông : Hừ..!!
Chúng bây, ác qủy yêu ma,
Đẩy dân tộc Việt trên đà tiêu vong .
Cào lên, xúc đổ biển Đông,
Rửa tan ô nhục, sạch lòng dân ta.

Mọi người có mặt đồng thanh :
Cào lên, xúc đổ biển Đông,
Rửa tan ô nhục, sạch lòng dân ta.

(Từ trong sân khấu, Quốc kỳ Việt Nam Cộng Hòa được đưa ra dựng giữa sân khấu)

Lão ông :( chỉ tay về hướng các ngôi mộ giả, nghiêm nghị)
Hồ Chí Minh, tên tội đồ dân tộc,
Tên hung thần, ác độc điêu ngoa,
Đệ tam quốc tế mù lòa,
Nhẫn tâm dày xéo sơn hà đảo điên.


Người thanh niên :
Đồng, Giáp, Duẩn, Chinh, bọn liên minh đạo tặc
Theo cáo Hồ, tàn sát sinh linh
Phanh thây, uống máu dân lành,
''Đỉnh cao trí tuệ'' chỉ mình chúng thôi.


(Lá cờ đỏ sao vàng làm bằng giấy nhem nhuốc được trao cho lão bà)
Lão bà :( đưa cao lá cờ máu cất giọng căm hờn)
Đây...cờ máu, bao oan khiên kết tụ,
Biểu trưng cho công cụ vô thần.
Hôm nay, theo ý toàn dân,
(Lão bà xé tan lá cờ máu ra từng mảnh vụn, vứt xuống đất)
Xé tan cờ máu, giang san thái hòa.

(Vừa lúc ấy, có tiếng kêu la dồn dập từ bên trong sân khấu : bắt lấy nó..! bắt lấy nó..!tiếng chân người chạy thình thịch...
(Tên cán cộng thập thò cạnh sân khấu, mặt tái mét, biến sắc, quần áo thốc thếch, tả tơi, đầu đội nón cối, chân đi dép râu, vai mang bị vải, thở hổn hển, đang dọ dẫm nhìn trước ngó sau rồi chạy ùa ra. Đuổi theo sau tên cán cộng là hai nông dân Việt Nam chất phác, quần xăn ống, tay cầm dây thừng và gậy gộc, nét mặt giận dữ. Qua vài giây bàng hoàng, mọi người trên sân khấu chận tên cán cộng lại.)

Lão ông : (hất hàm hỏi)
Người này là ai thế ?
Nông dân 1 : (đáp nhanh)
Là bí thư huyện ủy huyện Châu thành.
Lão ông : ( nghiêm nghị)
À..ra thế..! cũng là phường đạo tặc.
Nông dân 2 : (cướp lời)
Lúc đương quyền, chính là tên đại ác,
Chuyên thủ tiêu, uống máu người dân lành
Lãy vợ người, thích hãm hiếp gái tơ.
Vua tham nhũng hút máu dân nổi tiếng
Dân thất học lại lên làm quan huyện,
Đập phá Chùa, xâm chiếm đất Nhà thờ
Tội phải chết...!
Nông dân 1 : (hậm hực)
Giết nó đi...
Giết nó đi, quân cướp của giết người.
(Vừa nói, nông dân 1 vừa đè tên cán cộng xuống và trói ké tay)
Vay nợ máu, phải trả bằng xương máu.
Bọn chúng bay, giờ chim lồng cá chậu
Chạy đi đâu sao thoát khỏi lưới Trời...
Tên cán cộng : (sụp lạy lia lịa, miệng xin tha)
Xin các ông tha tội chết cho tôi.
Tôi ngu muội, mong các ông cứu mạng.
Tôi lầm lỗi, vì trót nghe theo Đảng
Lòng ăn năn, xin nguyện có Đất Trời !
Nông dân 1 : (quát ầm lên)
Câm miệng lại...Lũ vô thần thảo khấu,
Lũ ma đầu bắc bộ phủ cuồng ngu,
Đem giang sơn nhuộm đỏ máu căm thù.
Vay nợ máu, phải trả bằng xương máu..!
(Vừa nói, vừa chỉ tay vào mấy nấm mộ giả cho tên cán cộng thấy)
Kìa, mi có thấy không..?
Đảng chúng mày đang nằm mẹp thế kia ?


Lão ông : (ra dấu cho tên cán cộng đứng dậy, ôn tồn nói)
Thôi, được rồi...
Anh chỉ là tên tép riu loài quỷ đỏ
Biết ăn năn là cứu lấy thân mình,
Phải lập công để chuộc tội hành hình
Tất cả chúng ta... hãy rộng tình cho nó.

(Mọi người có mặt đều nhìn nhau như dò hỏi và gật gật đầu tỏ dấu đồng ý theo sự phán quyết bao dung của lão ông. Hai thiếu niên nam nữ bước đến cạnh quốc kỳ, một tay vịn vào cán cờ, một tay để sau lưng theo thế thao diễn nghỉ, mặt hướng ra khán giả. Lão ông đứng nghiêm đối diện với quốc kỳ, những người khác cùng đứng nghiêm)

Lão ông : (cất giọng hùng hồn)
Trước Quốc Kỳ, trước Hồn Thiêng sông núi
Trước anh linh bao liệt sĩ tiền nhân.
Dân Việt Nam vừa thoát ách vô thần
Bọn cộng nô đã tan thành tro bụi..!

Lão bà : (tiếp lời)
Lũ giặc Hồ phải nhận chìm đáy bể,
Một cơ đồ cộng đỏ đã vùi sâu.
Người dân Việt hả hê trong thích thú khởi đầu
Dòng hồi sinh đang tô bồi Đất Mẹ.

Người thanh niên : (tung hô lời thề ước)
Trước quốc kỳ thật uy nghi ngạo nghễ
Đoàn hậu sinh thề quyết tử trọn lòng.
Đem tài năng hồi phục lại non sông.
Cho nước Việt rạng ngời từng thế hệ...

Người thiếu nữ : (cất cao lời chào đón)
Khắp năm châu, làn sóng người đoàn tụ
Ào ạt rũ nhau về ...! tái thiết lại quê hương
Ào ạt rũ nhau về ...! xây dựng lại phố phường...
Lý tưởng Tự Do...thành đồng cột trụ ...!


(Vừa lúc có tiếng ngâm vang lên từ bên trong sân khấu. Mọi người cùng im lặng, lắng nghe và hướng ánh mắt khắp nơi như đang dò tìm nơi tiếng nói phát xuất trong sự hồi hộp, chờ đợi)

Úc châu cách một biển Đông,
Đường về quê Mẹ xuôi giòng nước xanh.
Về xem đất nước hồi sinh
Thăm con đường cũ, ngôi Đình rêu phong.
Thăm con cá lội trong đồng
Ngắm nhìn con trẻ long bong thả diều...
Về xem chợ họp buổi chiều,
Người trong quang gánh, người điều nương xa.
Về nghe gà gáy canh ba,
Lắng nghe tiếng chó sủa ma chập chờn.!


(Mọi người trên sân khấu bây giờ gật gật đầu nhìn nhau, mĩm cười vừa ý. Im lặng vài giây, một giọng ngâm khác tiếp tục vang lên)

Tôi từ Pháp quốc trở về,
Quê hương yêu dấu tràn trề tình thương.
Trở về xem lại mái trường,
Hàng me rợp bóng con đường ngày xưa.
Tìm xem cô gái bán dừa.
Uống ly nước mát cho vừa lòng ai ?
Bao năm xa xứ miệt mài,
Trở về chung sức dựng xây quê mình.


(Lúc này thì những người trên sân khấu tỏ lộ sự phấn khởi vui mừng, đi đi lại lại có ý như tìm kiếm những lời nói ngọt ngào kia.Một giọng ngâm khác - nam và nữ ngâm chung)

Đường từ Mỹ quốc hồi hương,
Nửa vòng trái đất, dặm đường
thênh thang.
Ghé thăm xứ Huế điêu tàn,
Miền Trung lũ lụt muôn vàn đau thương.
Ngọt bùi chia xẻ đoạn trường,
Tình chung ý hiệp trên đường hồi sinh.
Về xem non nước hửu tình ,
Mừng vui mở hội thanh bình triền miên.
Về thăm mồ mã tổ tiên,
Mở nhiều xa lộ nối liền Bắc Nam.
Biết bao công việc phải làm,
Sao cho Đất Nước tháng năm phú cường.

(Nét vui tươi, hớn hở bao trùm sân khấu. Mọi người thầm thì to nhỏ. Sau vài giây một giọng ngâm khác tiếp )
Hồng Kông gần gũi quê nhà,
Đoàn người lũ lượt bôn ba trở về.
Bao năm xa xứ ê chề,
Sống trong tủi nhục trăm bề đớn đau...!
Về đây xây lại nhịp cầu,
Tình thương vạn thuở, hận sầu tiêu tan.

(Lão ông không nén nổi xúc động đang thấm dần vào tâm hồn. Bằng giọng phấn khích vui mừng, lão ông giơ hai cánh tay ra như đón nhận tình cốt nhục, nghĩa đồng bào đang ào ạt trên đường trở về xây dựng lại quê hương sau bao tháng năm cộng sản thống trị dày xéo)

Lão ông : (giọng phấn khích)
Đồng bào ơi..! Đồng bào ơi..!
Quê Hương đáp gọi những lời thiết tha.
Lão ông : (cười ngạo nghễ, mừng vui, lặp lại)
Đồng bào ơi..! Đồng bào ơi..!
Quê Hương đáp gọi những lời thiết tha.

Người thiếu nữ : (hớn hở chào mừng)
Bà con cô bác quê nhà,
Đón chờ hải ngoại bôn ba trở về...!!


Lão bà : (chấp tay hướng thượng)
Nguyện cầu Thượng Đế chở che,
Cho Non Nước Việt yên bề từ đây...

(Người thanh niên cất cao lời ca nhạc bản '' Việt Nam ! Việt Nam !'' của Phạm Duy và mọi người cùng hát theo, vừa hát vừa vỗ tay. Hai thiếu niên cầm Quốc kỳ dẫn đầu mọi người đi một vòng sân khấu.)

(Màn sân khấu từ từ khép lại)
H Ế T

JESSICA DIEM PHAN















Thứ Tư, 10 tháng 9, 2008

TRUYỆN DÀI XÃ NGHĨA


TRUYỆN DÀI XÃ NGHĨA
CÔ TRỪ 1 ĐIỂM CÒN 9
Trong giờ học chính trị ở miền Bắc xã nghĩa, cô giáo khảo bài học sinh :
- Các em hãy nêu những ưu việt của chế độ cộng sản ta coi nào ?
Học sinh A đứng lên :
-Thưa đồng chí cô giáo ! người dzân của nước ta hiện nay đói khổ triền
miên vì thế, không có ai bị bệnh béo phì như bọn đế quốc tư bản đâu ạ !
- Giỏi nắm. Cô cho em 10 điểm.
Học sinh B cũng đứng lên :
- Thưa đồng chí cô giáo ! Chúng ta đã quá nghèo nàn, cho nên rất dễ dàng xin viện trợ cứu đói của tụi đế quốc lắm cơ ! Chứ giàu có như bọn đế quốc Mỹ thì đời nào mà xin được tiền của quốc tế phải không cô ?
- Đúng nắm ! Cô cho em 10 điểm luôn. Học sinh C cũng hăng hái phát biểu :
- Thưa đồng chí cô giáo ! Cán bộ đảng ta là đầy tớ nhân dzân, nhờ đục khoét, tham nhũng mà tầng lớp đầy tớ nhân dzân giàu mút chỉ đô la nhà lầu xe hơi, vợ đẹp, con khôn rồi đó cô. Cô thấy không, trên thế giới này chưa có nước nào mà đầy tớ nhân dzân giàu sụ, triệu phú, tỉ phú đô la và sống sung sướớng đế vương dzậy đấy cô.
- Dzất đúng. Em thông minh nắm. Thưởng em 10 điểm tuốt nuột nè.
Thấy các bạn kiếm điểm dễ dàng quá, học sinh D cũng giơ tay xin trả lời câu hỏi của cô giáo :
- Thưa đồng chí cô giáo ! Em nghe nói là ở các nước dzăn minh khác, muốn làm Tổng thống phải là người có trình độ, học cao, có tài có đức..vv..vv.. Nói chung là phải đòi hỏi có nhiều thứ. Còn ở xã hội chủ nghĩa nước ta thì không cần như thế đâu. Thằng bồi tàu được làm chủ tịt. Thằng sơn vỏ tàu được làm tổng bí thư. Thằng cạo mủ cao su, thiến heo thiến ngựa cũng được làm tổng bí thư, cả thằng học hành i tờ rít cũng được làm thủ tướng kia mà. Tóm lại, dzưới chế độ nhà nước cộng sản ta, thì càng dzốt, càng ngu, càng lưu manh dzối trá, tham nhũng, hối lộ, thì đượợc càng nàm nớn không hà. Cô thấy không ?
Cô giáo phác tay chận đứng em học sinh đang phát biểu :
- Thôi, thôi !! đủ dzồi em ơi ! Chả nời xúc sắc nắm... Nhưng chưa được...đáng lẽ cô cho em 10 điểm, nhưng vì em dzám tiết lộ bí mật quốc gia cho nên cô trừ em bớt 1 điểm, còn 9. Thôi chúng ta qua bài mới.-
Dzân Cà Chớn

Thứ Hai, 8 tháng 9, 2008

MẶC KHẢI DÒNG ĐỜI

Thơ Jessica Diễm PhanMẶC KHẢI DÒNG ĐỜI
Lưu xứ sục sôi lửa hận cừu
Mặc đời trôi giạt bước phiêu du...
Thơ văn nung nấu tình non nước !
Kiếm thép chém bay lũ Cộng thù !

Quê hương chìm đắm khói sương mờ
Năm tháng tha hương đến dại khờ !
Lòng quyết một ngày không xa lắm
Góp công chung sức dựng cơ đồ.

Tuổi tác lên cao vút tận trời
Thơ văn mài bút, bút cùn thôi
Công lao đâu chỉ bàn tay trắng
Có có, không không...ý bởi trời !

Đường đi hun hút chân trời
Bao nhiêu gian khổ trải đời đắng cay
Giữ sao lòng chớ đổi thay
Không mang tâm sự van nài thế gian..!
Jessica Diễm Phan



GỞI SÚNG CHO TAO

GỞI SÚNG CHO TAO

Tao cụt một chân một tay
Nhưng còn một tay
Viết thư giùm cho thằng mù hai mắt
Nghe nói ở xứ người chúng mày "cày" như trâu
Nhưng không quên đồng đội
Chia đô la cho chúng tao, như chia máu ngày nào
Tao cũng sớt cho mấy thằng bạn : phế binh việt cộng !
Chúng cũng què đui sứt mẻ như nhau
Bởi đảng của chúng bây giờ là lũ đầu trâu...

Có điều tao không thể hiểu
Bao nhiêu năm qua
Chúng mày cứ mãi dặn dò
Thế giới văn minh, đừng làm gì bạo động
Liệu chúng mày có thể hòa hợp được không ?
Với lũ kênh kênh hổ báo ?
Những con thú cực kỳ giàu có
Mang "thẻ đỏ, tim đen"
Nợ Nga, sợ Tàu, lạy Mỹ
Với quan thầy cúc cung tận tụy
Quay về đàn áp dân đen
Chúng đóng đinh Jêsus lần nữa
Bịt miệng Cha, trói Phật, nhốt Sư, quản lý Chùa

Chúng tao lết lê trên thành phố cáo Hồ
Nên biết rõ từng tên đại ác
Trên bàn tiệc máu xương dân tộc
Nhà hàng nào chúng cũng ăn nhậu
Bé gái nào cũng bị chúng mua trinh !
Chúng ta sẽ tỉa từng thằng
Đất nước cần nhiều "quôc táng"
Bớt được mạng thằng cộng sản nào
Thì địa ngục xã hội chủ nghĩa này
Còn có chút sáng láng hơn

Hãy gởi tiền cho những nhà tu
Để họ mở cửa nhà tù
Còn chúng tao là chiến sĩ
Hãy gởi về cho chúng tao vũ khí
Thằng cụt tay sẽ chỉ cho thằng mù mắt bấm cò
Thằng còn chân sẽ cõng thằng què quặt
Trận chiến sau cùng sẽ không có Dương Văn Minh.

Nguyễn Cung Thương, Saigon, Việt Nam









Chủ Nhật, 7 tháng 9, 2008

ĐẤU TRANH TỰ DO DÂN CHỦ NHÂN QUYỀN CHO VIỆT NAM

ĐẤU TRANH TỰ DO DÂN CHỦ NHÂN QUYỀN CHO VIỆT NAM
TỰ DO CHO VIỆT NAM
DÂN CHỦ CHO VIỆT NAM
NHÂN QUYỀN CHO VIỆT NAM

84 triệu dân Việt Nam trong nước
và 3 triệu người Việt tỵ nạn hải ngoại
quyết tiêu diệt đảng ăn cướp, tham
nhũng, tàn bạo và bè lũ cộng Việt
bán nước.
Jessica Diem Phan